Kể từ khi tôi kết hôn, em gái tôi trở nên trầm lắng hơn hẳn.
Bố mẹ mất sớm, từ lớp 11 tôi đã phải làm việc để nuôi em gái. Tôi nhận thức rõ trách nhiệm của mình, không chỉ là anh trai mà còn là người thay thế bố mẹ. Dù sống khó khăn, tôi luôn nhường đồ ngon cho em để bố mẹ yên lòng. Tôi từng nghĩ tình thương dành cho em gái sẽ không bao giờ thay đổi cho đến khi tôi lấy vợ. Tuy nhiên, tôi thường phải đứng giữa vợ và em gái, yêu thương cả hai nhưng khó xử trong cư xử. Tôi hiểu phụ nữ hay ghen tuông nên cố gắng không thiên vị, nhưng điều này rất khó. Em gái tôi học giỏi, luôn nỗ lực học tập, và tôi muốn tạo điều kiện cho em bằng cách lo việc nhà, đưa đón em đến trường và chăm sóc mọi thứ để em tập trung học hành.
Kể từ khi lấy vợ, cô ấy luôn khó chịu vì tôi không để em gái làm việc nhà, mà muốn em phụ chị dâu. Em gái tôi trở nên lầm lì, vợ tôi nghĩ rằng nó ganh tỵ. Tôi cảm thấy khó xử khi phải yêu cầu em gái làm việc mà trước đây chưa từng làm, sợ nó tủi thân. Nếu không nghe lời vợ, tôi cũng lo cô ấy buồn. Sau nhiều lần vợ thúc giục, tôi vẫn chưa nói được với em gái, dẫn đến cãi nhau. Khi xuống nhà, tôi thấy em gái đang rửa bát với vẻ buồn bã. Mặc dù muốn giúp, nhưng vì không muốn gây gổ với vợ, tôi đành để em gái vất vả. Ngoài ra, tôi cũng giữ lại một phần lương để cho em gái mua sắm và chi tiêu.
Vợ tôi cằn nhằn rằng tôi cho em gái mình quá nhiều, nhưng tôi không nghĩ vậy. Cô ấy muốn cắt bớt nhưng tôi không đồng ý, nên cô ấy im lặng. Vài tháng sau, tôi nhận ra em gái chưa mua sắm gì mới. Khi hỏi, em bảo không thích mua đồ mà chỉ thích ăn vặt, nhưng tôi biết em chỉ thích sách và quần áo. Tôi nghi ngờ em cho bạn bè mượn đồ nên đã quát mắng. Em gái khóc và thú nhận rằng mỗi tháng chị dâu lấy lại một nửa số tiền tôi cho. Tôi rất giận nhưng cuối cùng bị vợ thuyết phục rằng việc này là để tiết kiệm cho tương lai.
Cô ấy nói vậy, tôi không thể trách, vì cũng chỉ vì tương lai của con cái. Từ đó, tôi không thể trích lương để giúp em gái, chỉ thỉnh thoảng lén lút cho vài chục. Có lần, em không đi cắm trại ở biển vì không muốn xin tiền, khiến tôi rất xót xa. Giờ tôi đang khó xử và thất vọng về bản thân, không biết làm sao để dung hòa tình cảm giữa vợ và em gái. Kể từ khi cưới vợ, em gái tôi trở nên lầm lì, vợ tôi bảo do em ganh tỵ, nhưng tôi nghĩ có thể do tôi đã không đối xử tốt với em. Tôi không biết làm thế nào để em gái hiểu nỗi khổ của tôi và làm cho vợ yêu thương em hơn. Chiều qua, khi về nhà, tôi thấy em gái đang lau sàn dưới chân vợ tôi, trong khi vợ tôi thì thảnh thơi xem tivi. Tôi cảm thấy bất bình nhưng chưa biết phải làm sao thì em gái nhìn thấy tôi.
Ánh mắt của em gái khiến tôi cảm thấy bất lực và bất hiếu với bố mẹ đã mất. Nó thể hiện sự thất vọng và tủi hờn. Tôi là thần tượng và bảo vệ của em, nhưng giờ đây, khi đã lấy vợ, tôi cảm thấy khó xử và thất vọng về bản thân. Liệu có cách nào để dung hòa tình cảm cho cả hai người mà tôi yêu thương không?


Source: https://afamily.vn/tam-su/tu-khi-toi-lay-vo-em-gai-toi-tro-nen-lam-li-han-20141215041256409.chn